Dù sao… mình vẫn muốn cô ấy được vui. Khi mới đi phỏng vấn xin việc lần đầu, tâm lý chung thường thấy đó là thiếu tự tin vào bản thân, thiếu kinh nghiệm trong cách ứng xử những tình huống của nhà tuyển dụng dẫn đến lúng túng, bối rối và thất bại. Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.
Họ lại càng xa nhau hơn, khoảng cách về địa lý, về môi trường sống lại càng bị khoét sâu. Nhà tôi có hai chị em, tôi là út, còn chị tôi lớn hơn tôi hai tuổi. Khoảng thời gian đó cũng không dễ chịu với anh, anh bắt đầu tập hút thuốc – quên sầu, uống rượu – quên buồn.
- Dạ! Đúng là con đang buồn ạ. Chẳng muốn nói gì nhưng luôn mong chờ sự thấu hiểu và cũng dễ dàng thấu hiểu người khác mà chẳng đợi phải nói nhiều. Tuổi mới lớn kéo theo hàng tá những thứ lỉnh kỉnh làm điệu con gái của hai chị em, căn phòng nhỏ lại càng thêm nhỏ.
Hôm nay kiểm tra toán một tiết, khi kiểm tra xong, lúc dò lại bài Chíp bị sai một câu. Hiếm có dịp như thế này, không tận hưởng cuộc sống thật phí. Khi đó cái ghét gọi là tình yêu.
Đi đến đâu bạn cũng có thể dễ dàng bắt gặp, ra đường thì gặp cô Bụi, vô nhà thì gặp bác Bồ Hóng và Mạng Nhện, thậm chí không cần phải làm gì ngoài việc ngồi yên một chỗ thì chỉ sau một thời gian ngắn bạn sẽ có cơ hội được diện kiến một trong những thành viên gần gũi với con người nhất trong dòng họ nhà Dơ – là Ghét. “Nếu dành thêm 30s để ngắm nhìn tất cả những điều bình thường, nhỏ bé nhất trong cuộc sống,… đôi mắt ta sẽ tràn ngập Hãy cùng tôi đánh thức nó dậy.
Ba Chip vốn là người đàn ông nghiêm nghị, ít nói, ít khi biểu lộ sắc thái tình cảm trên khuôn mặt. cảm mà suốt mười mấy năm sống chung với nhau chưa bao giờ tôi thốt lên và cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có lúc phải thốt lên những lời đó với chị. gian để kịp tiến độ của các dự án mà công ty giao, thậm chí nhiều lúc không còn thời gian dành cho bài vở.
Vô lớp, Chíp đi thẳng về phía chỗ ngồi của mình và lấy vở ra gạo lại bài. Từ thuở khai thiên lập địa, tình yêu đã trở thành một thứ cảm xúc và nhận thức sơ khai đầu tiên của loài ngừơi. Bât hanh là khi bạn có cả môt rổ bánh nhưng lại không có thời gian để ăn chúng.
Đôi mắt mẹ Bông dịu lại đầy trìu mến. Dù xa nhau nhưng tình cảm chị em tôi chưa bao giờ ấm áp hơn thế và tôi tin rằng hơi ấm sẽ không bao giờ tắt với những ai biết quí trọng những gì mình đang có. Và có lẽ Chíp cũng không phải là ngoại lệ, bước chân cô hướng về phía ngôi chùa mà không một chút suy nghĩ hay nói cách khác là như một trạng thái ngoài ý thức.
Nếu bạn có nhiều ý tưởng khi đang. Mẹ tặng cho mình SIM mới. Nước mắt ràng rụa, nghẹn ngào không nói ra lời, chị vội cám ơn rồi đi thẳng về nhà.
đó, không nói gì, không làm gì, chạnh lòng buồn man mát Ghét thở dài một hơi. “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà mẹ” – Chíp cười nói. Bật ra được câu nói đó bỗng dưng tôi thấy lòng thanh thản đến diệu kỳ.