Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. Làn nước tạo nên hình dáng của bà đột ngột rơi xuống và tan ra thành ngàn hàng giọt nước li ti bắn tung tóe trên mặt hồ. Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó.
Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần. Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ.
Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn. tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn. Nhưng chỉ có hai ngươi đến mà thôi.
Chỉ còn ba ngày nữa mà thôi. May mắn phải do chính người đó tạo ra. Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn.
Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Từ trên đỉnh núi Nott sẽ nhìn được bao quát toàn bộ khu rừng Mê Hoặc và có thể anh sẽ thấy được Sid đang ở đâu đó. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào?
Một số người biết Merlin đang nói về cái gì. Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng. Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay.
Anh nhanh chóng hiểu rằng mình có thể khai thác được những thông tin quý giá từ bà. Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu. Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón.
Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay. Ta là nô lệ cho nước của ta. Trong cuộc sống và công việc, không nhất thiết bạn phải có ngựa và kiếm, và bạn cũng không cần phải đi vào nơi rừng sâu bạt ngàn hiểm nguy.
Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Thật ra, Sid cũng cảm thấy rất rõ cái khả năng hiếm hoi của mình khi chàng chọn vị trí ngẫu nhiên này. Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?
Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc. Nghe xong câu chuyện, Jim xúc động cởi đôi giày cũ ra để đôi chân trần của mình trên bài cỏ mọc đầy những cây bốn lá xanh rì một cách thoải mái. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn.