Lồn Zin

Chúng ta đã có gia đình nhưng nếu chỉ sờ thôi thì đâu gọi là địt trộm đúng không ?

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng. Và những cái xác cháy khét lẹt. Tất nhiên là mệt mỏi.

    Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Ta cõng nàng đi trên sóng. Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.

    Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không. Nên cứ phải từ từ từ từ. Và bạn cảm thấy, nằm ngủ tiếp tiếp có vẻ tốt hơn cho bạn.

    Chán ngán hơn rất nhiều so với hứng chịu sự thờ ơ của người dưng. Tẹo nữa, cái giấc mơ nó vẫn sờ sờ ra đấy hay nó mất. Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ.

    Khi mà tôi lạc loài. - Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ. Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật.

    Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở. Làm gì có lí do gì mà khóc. Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.

    Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Tôi cho ông thời hạn ba ngày. Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc.

    Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.

    Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa. (Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ.

    Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap