Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét. Giờ ta muốn nghỉ một lúc. Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.
Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Nhưng thấy cũng hay hay. Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ.
Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy. Mở tủ ra, thay quần áo. Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên.
Tôi chẳng cần biết tương lai để làm gì. Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.
Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước.
Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn. Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt. Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác.
Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Tôi chốt trong, không thưa. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.
Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng. Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi. Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.
Nơi thì cà phê đèn hiu hắt. Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện.
Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.