Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu. Từ sau khi Arkad kết thúc bảy ngày giảng dạy về phương thức làm giàu, Đền học trở thành nơi họp mặt của những người quyết tâm thoát khỏi đời nghèo khó. Không biết bao giờ tôi mới đạt được ước mơ có được một cây đàn lia lớn hơn để có thể gảy nên những khúc nhạc mà tôi ao ước.
Những con người ở sa mạc rất hung dữ và hiếu chiến, nên tôi không thể không tuân theo nêu muốn giữ lại mạng sống. - Người buôn trứng đáp. Một số người khác cũng đã được bán đi trong buổi sáng hôm đó.
Ai có thể kể cho chúng tôi nghe nữa không? – Arkad nói. Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay. – Anh không có một đồng bạc cắc nào trong túi ư! Vì thế anh ngồi trên tường thành như một bức tượng vậy sao? Tại sao anh không đóng cho xong chiếc xe ngựa kia đi? Không có tiền thì làm sao anh có thể nuôi sống cả gia đình? Không thể kéo dài tình trạng này được, anh bạn thân của tôi ơi.
Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Anh hãy hứa với tôi là nếu được một ông chủ mua, anh hãy cố gắng làm việc thật chăm chỉ cho ông ta. Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này.
Đó cũng là câu chuyện mà tôi sắp kể ra cho các bạn nghe đây. Ngày tháng cứ thế trôi qua, số tiền ông tích lũy được ngày càng nhiều. Tôi đang rất đói nên muốn ăn nhiều một chút.
- Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò. Chúng ta nên tìm hỏi những người tài giỏi về điều ấy. Vậy theo anh, anh ta có thể trả lời "có" với những câu hỏi này không?
- Chao ôi! Người xưa đã nói đúng, những kẻ khờ khạo đều cần phải học cả! – Ông Algamish thốt lên. Ngoài ra, anh ta còn bộc lộ ra là một người buôn bán rất tệ nhưng lại tiêu pha vô độ. Mày cứ bán với giá hai xu một cái.
- Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. Anh ta chỉ muốn có thật nhiều tiền để tiêu xài. - Hiện nay tôi rất khấm khá! – Anh ta bảo.
Bấy giờ, bạn hoàn toàn yên tâm làm việc để trả nợ, thời gian có thể hai năm, bốn năm hay mười năm chẳng hạn. Từ ngày có thêm ba bà vợ khác, ông ấy thực sự đã bỏ rơi tôi. Đã hai ngày qua, anh chưa hề nếm một chút thức ăn nào, ngoại trừ hai quả vả nhỏ xíu do anh hái trộm trong vườn của người khác.
- Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó? Thế mà nhìn lại, đắng cay của chúng ta lại nhiều hơn hẳn ngọt bùi. Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái.