Điều này cũng sẽ kích thích các bạn nỗ lực kiếm tiền nhiều hơn, và sau đó, làm cho tài sản của bạn ngày càng sinh sôi. Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc. Những vinh quang của Babylon giờ đây không còn nữa, nhưng những kiến thức của họ vẫn còn giá trị cho đến ngày nay.
Bây giờ tôi chỉ có thế giữ món đồ trang sức này để làm vật chứng. - Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành? Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng.
- Những câu chuyện này rất giống nhau, bởi vì mỗi lần cơ may vuột mất đều có những lý do tương tự. Ngoài ra, có một số người đi vay tiền nhưng bản thân họ không có tài sản và công ăn việc làm. Khi đến nơi, ông kinh ngạc khi thấy hàng ngàn người đang làm việc; một số người đào đất dưới đường hào, những người khác đang trộn bùn để đóng thành gạch; còn số đông nhất thì đang khuân những giỏ gạch nặng trĩu và leo lên những bậc thang để chuyển gạch tới nơi đang xây.
- Làm thế nào để giữ lại một phần mười số tiền trong túi, trong khi tất cả số tiền kiếm được vẫn không đủ để tôi chi tiêu vào những khoản cần thiết hàng ngày? Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình. Tôi đã an ủi ông ấy rất nhiều, ngoài ra còn hứa sẽ tạo điều kiện giúp ông ấy đi buôn trở lại.
Chẳng bao lâu tôi đã thành công. - Việc một người tạo dựng được sản nghiệp luôn có những bài học giá trị đáng để chúng ta học hỏi. – Khi muốn vay tiền của tôi để mua lạc đà, anh ấy mang đến cái gút dây này để làm vật chứng.
Một cách khác là mua nhà cửa và đất đai. – Tôi nghe mọi người kháo nhau rằng, con trai của ông ta là Nomasir đã tự mình tới Nineveh để lập nghiệp. Bạn nỗ lực làm việc càng nhiều thì số tiền thu nhập càng cao.
Đó là tấm thẻ chứng cứ, trên đó ghi lại lời giao hẹn, nếu đến kỳ trả nợ mà người đó không thanh toán được, thì họ phải giao cho tôi một tài sản nào đó có giá trị tương đương để khấu trừ. - Thỉnh thoảng có như vậy! – Arkad nói. Những công trình đó giờ đây đã hoàn tất, dân chúng không còn việc để làm, dẫn đến không có thu nhập nên cuộc sống của họ rơi vào khó khăn, khốn đốn.
- Babylon đấy thật sao ông? Đã từ lâu rồi cháu luôn ao ước được nhìn thấy vương quốc giàu có này. Đám đông vây kín nơi hành hình. Tôi bắt đầu tạo lập sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng.
Tình cờ, tôi gặp một người nông dân trung niên đang đi loanh quanh, có vẻ như rất sốt ruột và lo lắng vì một điều gì đó. Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy.
– Tôi là một người thu mua gia súc, chủ yếu là lạc đà và ngựa, nhưng thỉnh thoảng tôi mua cả cừu và dê. Họ thường mang hàng từ nơi này sang nơi khác để bán. Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng.