Tất cả những gì họ chạm vào đều biến thành vàng. Hãy lập bảng cân đối tổng tài sản bằng cách lấy tài sản (tổng giá trị hiện tại của tất cả mọi thứ bạn sở hữu) trừ tiêu sản (tổng giá trị tất cả các món nợ của bạn). Người giàu không chú tâm vào vấn đề mà luôn hướng đến mục tiêu.
Chúng không có ý nghĩa gì ngoại trừ ý nghĩa bạn gắn cho chúng. Dù có thế nào thì bạn cũng nên hiểu rằng trải nghiệm này đã thuộc về quá khứ, và việc bạn cứ để nó bám riết lấy tâm trí không hề giúp ích gì cho bạn ngày hôm nay. Bạn hãy mở một tài khoản ngân hàng và đặt tên là tài khoản Tự do Tài chính và bỏ vào đó 10% của mỗi đô-la bạn nhận được (sau thuế).
Ông thở một cách nặng nhọc và liên tục lau nước mắt bằng khăn mùi-xoa. Làm sao tôi có thể cảm thấy hài lòng khi tôi thì có nhiều tiền, còn người khác lại có quá ít”. Bạn sẽ có kết cục như một kẻ luôn cố làm hài lòng người khác để van xin sự tán đồng.
Những nạn nhân thường đổ lỗi cho nền kinh tế, họ đổ lỗi cho chính phủ, đổ lỗi cho thị trường chứng khoán, đổ lỗi cho những người môi giới, đổ lỗi cho chủ, cho người làm thuê của họ, cho quản lý, cho trưởng phòng, cho người đứng trên hay dưới mạng lưới của họ, cho dịch vụ khách hàng, cho phòng vận chuyển, cho đối tác, cho bạn đời, họ đổ lỗi cả Chúa, và tất nhiên họ luôn luôn đổ lỗi cho cha mẹ mình. Một trong những phương châm của tôi là: “Bạn có thể đúng, hoặc bạn có thể là người giàu, nhưng bạn không thể là cả hai”. Nó còn là sự đóng góp của bạn cho những người khác.
Đây là cách tốt nhất để tìm hiểu về một ngành nghề kinh doanh mới vì bạn có thể quan sát nó từ bên trong. Bạn có thể học cách để thành công trong bất cứ lĩnh vực nào. Từ nay, nếu bạn nghe thấy mình đổ lỗi, biện minh hay oán trách, hãy dừng lại ngay và lập tức thôi hẳn.
Josey, một học viên của tôi, là y tá phòng mổ. Họ sống theo phương châm: “Của cải trên thế gian này chỉ có bấy nhiêu thôi, chừng đó không bao giờ đủ để chia cho tất cả mọi người, và bạn không thể có được mọi thứ bạn muốn”. Khi nghe Harv nói, chồng tôi và tôi cứ liếc nhau, đá chân nhau, nhìn nhau và cười nhau.
Hãy hình dung bạn đang nói chuyện với một người bạn và người đó bảo: “Tiền bạc không quan trọng”. Chỉ vài phút sau, viên kem tan dần và chảy xuống bàn tay nhỏ nhắn của em bé, rồi bất chợt rơi xuống vỉa hè. Khi còn là những đứa trẻ, chúng ta đã học hỏi hầu như mọi thứ từ thế giới xung quanh bằng cách bắt chước.
Không tạo ra thu nhập để rót vào “chiếc phễu tài chính” và không có các khoản tiết kiệm để giữ lại những gì bạn kiếm được, bạn sẽ không có tiền để phân bổ cho các thành phần tiếp theo của tổng tài sản. Điều đó cũng đúng với con người chúng ta và tất cả những sinh vật sống khác: nếu bạn không phát triển nghĩa là bạn đang chết. Đa số mọi người đều lựa chọn lối chơi nhỏ.
Thế nên tôi sẽ chấp nhận mức thu nhập vừa đủ để tồn tại”. Chúng sẽ là lựa chọn rất tự nhiên, tự động và hoàn toàn hợp lý đối với bạn. Tất cả chúng ta đều có sứ mệnh phải tỏa sáng, như trẻ thơ vậy.
Hãy viết ra những điều mà bạn tin là "tài năng bẩm sinh" của mình. Trong giờ giảng của mình, tôi thường hỏi cả khán phòng: “Bao nhiêu người trong các bạn cho rằng nỗi sợ hãi là động lực chính cho sự thành công?”. Chắc chắn giàu có sẽ là một sự lựa chọn hợp lý.