Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng. Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình. Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố.
Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Liên miên liên miên đục vào óc.
Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang. Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó. Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.
Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc. Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn.
Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác.
Bị nghi ngờ cũng đáng. Ngoài cái giá cắm bút thì có một số thứ khác. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.
Hai bên dè chừng nhau. Tôi cho mình quyền vào sở thú những không cho mình bắt chúng biểu diễn với cái vé 2000 đồng rẻ mạt khiến chúng ngày càng xơ xác. Nhưng là lợn thì rất hay tự hào.
Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu. Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.
Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại. Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò. Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng.
Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối. Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi. - Xin ông bớt mỉa mai cho.