Watson phát biểu rằng ôngmuốn những nhân viên này cũng nhận được những quyền lợi tương tự như nhân viên khác của IBM. Những bài học văn hóa quan trọng nhất trong thời đại của Thomas Watson Sr. Nó nhất định không phải là thứ mạo hiểm thiếu suy nghĩ, nó phải think tư duy như Watson muốn.
Maney không thể khẳng định Watson bị đuổi việc hay tự ra đi sau đó. Điều quan trọng là giờ đây chàng trai trẻ đã đến tuổi 40 và đã để mất tất cả. Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao.
Việt Nam thì sao? Câu trả lời là: Ở đâu khi có ai đó nghĩ đến chuyện làm ra những doanh nghiệp, những tổ chức toàn cầu, thì Thomas Watson là một nguồn tham khảo quan trọng. Nhà lý thuyết quản trị hiện đại này nhớ lại với US Today năm 2003: Và sự nghiệp lẫy lừng của ông đủ sức mạnh là một cuộc thí nghiệm đáng tin cậy.
Cho đến nay, FORTRAN vẫn còn rất phù hợp với các ứng dụng loại này, nên nó được dùng rộng rãi trong khoa học, lập luận lý thuyết, và kỹ thuật. Tìm các kỹ sư trong chiến tranh là điều khó khăn. Tóm lại, điều quan trọng nhất là ông ta phải đem lại cho IBM năng lực đổi mới mà nó vốn có từ đầu thế kỷ XX.
Trong các hành lang của tổng hành dinh tập đoàn này thỉnh thoảng người ta thấy có ai đó chơi piano ngẫu hứng. Thật ra, khi chiến tranh chưa nổ ra và chưa ai nhìn thấy chủ nghĩa phát-xít kinh hoàng như thế nào thì việc nhận huy chương của một nước nào đó cũng là bình thường. Nhưng vào lúc suy thoái, rõ ràng IBM đã lơ đễnh suy nghĩ (Think) về nhu cầu của người kinh doanh trong một thế giới xuất hiện nhiều công nghệ mới.
Watson và nước Nhật hùng mạnh liệu có liên quan gì với nhau? Drucker nói là có. CEO Andy Grove của Intel cũng phải thốt lên: Không thể tưởng tượng IBM đã suy sụp đến mức nào. 000 nhân viên của IBM lên đường nhập ngũ mà vẫn hưởng 25% lương từ IBM.
Điều này không có gì là trái logic của ông cả. Suốt 42 năm làm việc cho IBM, vì IBM và với IBM, Watson luôn diễn thuyết về chủ đề đó nhưng dấu ấn của ông rõ hơn và quan trọng hơn là nó hiện diện trong các chính sách mà ông quyết định. Maney bình luận trong cuốn tiểu sử về Watson, cuốn Marverick, rằng ông cần chứng tỏ cho Patterson và cả thế giới rằng ông có thể làm tốt hơn Patterson và ông là một thương nhân có đạo đức và thẳng thắn.
Và bản danh sách chín đối tượng được ông liệt kê như sau: Cả hai đều dám tiên phong. Giờ đây, nhân viên IBM có thể hiểu vì sao Watson liều lĩnh cho xây phòng thí nghiệm vào những năm 30.
gian bên trên của phòng họp. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy. Bà chủ một tiệm tạp hóa suốt ngày không vui vì buôn bán ế ẩm.
Và ông dường như nói với các nhà quản lý: Bằng cách quan tâm đến khách hàng và nhân viên, chúng ta nghiễm nhiên đang quan tâm đến đối tượng thứ ba là lợi ích của các cổ đông. Liệu những chủ đề này có liên hệ gì với nhau? Watson trở thành CEO của CTR vào năm 1914. Giữa lúc như vậy, ông đưa ra một quyết định kỳ lạ.