Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật.
Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới. Trú ngụ trong ấy là đàn cò. Hãy cứ mâu thuẫn với nhau.
Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng. Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết. Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.
Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Ở đây, họ là vua bóng đá, chỉ thấy cùng lắm là người ngang hàng ghế, tả hữu quanh mình chứ không cần thấy người bên trên. Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí.
Mà sống khoa học một chút. Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra. 000 đồng, bớt 1000 còn 34.
Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt. Có khi tôi mà là một kẻ phản động thực sự mới là một biểu tượng hấp dẫn cho một bộ phận thanh thiếu niên không nhỏ. Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này.
Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.
Đến lượt máy treo ngược người. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt.
Nhưng bạn muốn về ngay. Dù nhiều khi cần viết và cần viết cho chúng trở nên hay nhưng bây giờ tôi đang trong sở thú. Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không.
Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu. Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200.