Lồn Zin

Cha dượng chịch 2 đứa con riêng của vợ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bước vào, cảm giác không bị bỡ ngỡ. Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn.

    Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc. Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác. Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…

    Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau. Lúc đó bác gọi: Xuống nhà nhanh con, bố mẹ con đến. Như những lúc tôi không cần em.

    Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá. Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.

    Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ. Ta không phải là tên sát nhân. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.

    Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Hạn chế ra ngoài nữa.

    Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua. Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng.

    Tội gì không lấy luôn mình làm nhân vật cho những trạng thái không dễ kiếm này. Khi tôi thấy nó không đúng, tôi phớt lờ. Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng.

    Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp. Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm. Bạn xem trận đấu với một sự thoải mái tương đối.

    Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân. Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó. Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap