Lồn Zin

Thác loạn với hai em gái xinh đẹp cực sung

  • #1
  • #2
  • #3
  • Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ. Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Hơi bị xịn, tiền triệu đấy.

    Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Đôi khi những sự quá muộn làm đời sống trở nên vô nghĩa. Ra trường bác khao to.

    Thằng em ngồi bên phải tôi. Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. 18 tuổi là được tự do.

    Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Điều đó, từ chính những người thân thiết nhất, tạo trong ta cảm giác hụt hẫng, đánh mất nhiều niềm tin vào trí tuệ cũng tấm lòng quan tâm thực sự đến nhau để đạt đến sự thấu hiểu của loài người. Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được.

    Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh. Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái. Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh.

    Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ. Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt. Tự giác làm một số việc.

    Nhưng thế tại sao ta không sướng? (So với phần đông, chú còn là một ông chú tốt bụng và nhiệt tình nữa kia). Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.

    Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục. Dù sao bác vẫn hơn rất nhiều kẻ đẩy lịch sử đi lùi. Nó đến sau mỗi pha bóng hỏng.

    Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được. Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!.

    Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì. Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo. Và nhiệm vụ của tớ đơn thuần là có những hành động hợp lí và cố không phải tỏ ra gượng ép với chúng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap