sáng chế trẻ đã tạo ra những tấm phiếu nhỏ hơn và đục được đến 80 lỗ một cột và mỗi cột có 12 khoảng. Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. đã tin và dùng kinh doanh để kiến tạo hòa bình xuyên biên giới.
Có lẽ đó là lý do Watson xây dựng các chương trình giáo dục, trường học của IBM từ rất sớm. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?. Cấp dưới càng ngạc nhiên hơn khi ông không chỉ ra tầm nhìn mà mọi người chờ đợi, đó là chọn máy tính để đưa CTR trở nên vĩ đại.
Watson bất ngờ gửi trả huân chương cho Hitle và công bố bức thư gửi cho Hitle. Mục đích là để lý giải xem vì sao họ là những người kiếm tiền nhanh nhất, kiếm tiền nhiều nhất và kiếm tiền bền vững nhất thế giới, đồng thời họ lại được xã hội đặc biệt kính trọng? Ra đi khi thanh danh không còn.
thường được gọi là Lou Gerstner. Quan điểm này không chỉ cần cho các nhà lãnh đạo kinh doanh mà cho Những cuộc điều tra nhanh cho thấy chính phủ là khách hàng lớn.
Watson trong bộ vest đen, mái tóc bạc chải ngược như thuở thanh niên, bước vào thư viện của phòng thí nghiệm nơi ông đặc biệt quan tâm. Bằng những cải tiến sản phẩm xuất phát từ thực tế, Watson bất kể đến những lề lối quen thuộc, Watson quyết tâm định nghĩa lại tinh thần doanh nghiệp mà ông từng cay đắng nếm trải thuở thanh niên. Vị kỹ sư này rút cuộc cho ra đời đến 400 bằng sáng chế và được Văn phòng Sáng chế của Mỹ vinh danh là một trong mười nhà sáng chế vĩ đại của nước Mỹ, khi còn sống.
Nhà bình luận Spencer E. Tại IBM, chúng tôi cố gắng không thuần hóa chúng. IBM đã trải qua một thời gian dài thành công (cho nên) mọi người bắt đầu tìm kiếm xung quanh những thách thức thực sự tiếp theo, và thấy những thách thức đó ngay trong nội bộ công ty chứ không phải trên thị trường.
Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Đó là phòng thí nghiệm đầu tiên của tập đoàn về sau là gã khổng lồ. Bao trùm trên các quyết định của Gerstner là hình bóng đôi mắt nhìn thấu tương lai của nhà sáng lập Watson.
Bằng cách bán máy cũ, ông cần tồn tại trong tình hình suy thoái sau chiến tranh, thời buổi mà không ai muốn chi tiêu cho những món đắt tiền. Với mục tiêu đó, Watson đã mời những nhân vật danh tiếng nhất của khoa học đến đây để làm nền cho cỗ máy tính mới. Có lẽ ông tin rằng bài giảng của ông có thể làm thay đổi con người này.
IBM ngày nay vẫn ám ảnh người ta về một ý niệm vĩ đại nào đó. Cả hai thừ người ra nhưng lịch sử IBM đã được lập trình. Gerstner khi nhận chức Chủ tịch kiêm CEO tại IBM, vào năm này, đã gặp Tom Watson.
Và do IBM không chú tâm vào những khó khăn, những nhu cầu của khách hàng, thế nên những người trẻ của Apple ở thung lũng Sillicon đã qua mặt khi họ tạo ra thị trường máy tính cá nhân. Và sau khi đọc cuốn sách của Black, Jeffle thấy rằng: Tôi không hoàn toàn chấp nhận lý lẽ của Black rằng Watson và IBM phải chịu trách nhiệm một phần nào đó với vụ diệt chủng và tôi cũng không đồng ý với ông (Black) về chuyện Watson khi đến với Đức Quốc xã thì đã biết rằng mình làm ăn với kẻ giết người. Người ta không hỏi có lẽ vì đã quen rằng đây là cách mà ai đó vẫn làm để tự nhắc nhở mình điều gì.