Lồn Zin

Thanh niên số hưởng và em em học sinh bỏ nhà đi trốn vào nhà cậu ta

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi cũng biết câu đó đúng: vậy mà hễ có kẻ nào vừa ngỏ lời chỉ trích tôi về những hành vi không thận trọng, thì tôi bật lên như cái lò xo, nhảy lại đả đảo ngay, mặc dầu tôi chưa hiểu chút xíu gì về những lời chỉ trích đó. Thôi đi, đã kéo dài quá rồi". Hai năm trước tôi bán chiếc xe hơi để lo thuốc thang cho nhà tôi.

    Nhưng không ai chịu nuôi tôi và em tôi hết. Có nỗi gì lo lắng thì người cầu Chúa. Đối với những bà ấy, người ta khuyên mỗi tối nên thảo một chương trình cho ngày mai.

    Vì ba tôi có hai tấm vé xe lửa đi khỏi trả tiền. "Kính lạy Chúa, xin Chúa được mong mỏi được an ủi người hơn là được người an ủi; hiểu người hơn là được người hiểu; yêu người hơn là được người yêu; vì chúng con cho tức là nhận, tha thứ tức là được tha thứ và chết tức là được sinh vào một đời sống vĩnh viễn vậy" [30]. Tôi khéo léo, tôi luyện kỹ năng về công việc ấy.

    Tôi thường khóc vô cớ. Tôi mong thành một nghệ sĩ. Tôi biết rằng bệnh của họ chỉ do không chịu hợp tác với đời, nên tôi muốn họ nhận thấy điều ấy là cần.

    Tới chuyện của ông H. Hai ông bà làm việc cực nhọc và chắt bóp từng xu. Chúa Giê Su dạy: "Đòi hỏi, con sẽ được tìm kiếm, con sẽ thấy; gõ cửa, cửa sẽ mở".

    Một trong những điều bi đát nhất là loài người có tánh muốn đẩy bỏ đời sống hiện tại đi. Bởi vậy chúng tôi chia giải thưởng làm hai. Về sau thất vọng quá, nên trong những bữa tiệc, tôi luôn luôn cố tình xin người bên kể cho nghe những kinh nghiệm, lí tưởng và dự định về tương lai của họ.

    Một bác sĩ nói với ông rằng áp lực ấy đã tới độ rất cao, nguy hiểm tới tánh mạng, mà sẽ còn tăng nữa, cho nên tốt hơn là hãy gấp gấp thu xếp việc nhà đi. Trong kỹ nghệ, những người bệnh thần kinh cũng do những nguyên nhân ấy. Phải là một người thông minh, một nhà mô phạm như ông mới có thể xử sự như vậy.

    Đêm đó, cô về nhà, cử động như người mỏi mệt. Cặp vợ chồng khốn khổ ấy đã trả mắc "chiếc còi" của họ biết bao! Năm chục năm sống trong cảnh địa ngục - chỉ vì không một người nào có đủ lương tri để nói "Tốp lại đi", hoặc có đủ sáng suốt nhận giá trị của mỗi sự, mà rằng: "Thôi chúng ta tốp chuyện đó ngay bây giờ nhé. Tới hiệp thứ mười, tuy chưa xỉu, nhưng đứng đã không vững.

    Thiệt vậy, nếu nuôi tư tưởng bình tĩnh và can đảm thì chúng ta có thể vui thú ngắm cảnh trong khi ngồi trên quan tài mà đến pháo trường; hoặc trong khi sắp chết đói chết rét, vẫn có thể ca hát vui vẻ vang rân cả trại. Ai nấy đang vui, bỗng buồn bã, lẳng lặng gật đầu. Và anh thi đua với một bạn thợ máy ngồi bên.

    Thực rõ ràng như mực đen trên giấy trắng. Mới đầu, tôi phải nẳm để trả lời điện thoại. Ta nên nhớ rằng chỉ một cách để tìm hạnh phúc là đừng mong người khác nhớ ơn mình mà cứ cho phắt người ta đi, để được cái vui đã cho.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap