Lồn Zin

Ba anh em và kỳ nghỉ lễ loạn luân

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.

    Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt. Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng. Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình.

    Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác. Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ. Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường.

    Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Và ta bị ức chế liên tục.

    Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình. Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì. Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình.

    May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp. Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng. Nó đến sau mỗi pha bóng hỏng.

    Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt. Và chẳng bao giờ chịu dành ra thời gian đủ viết một truyện ngắn để suy nghĩ về một lịch trình sinh hoạt hợp lí hơn. Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.

    Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường. Mọi người vẫn thấy bình thường. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.

    Phòng hai đứa không kiếm đâu ra một cái lược. Ông anh cũng làm theo. Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.

    Chứ không phải như thời của tôi bây giờ. Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap