• Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhất Một bài hát không đi kèm nền nhạc. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có.
Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được. Cám ơn những nhà thiết kế có óc sáng tạo thật độc đáo này! Và cho đến hôm nay, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cái nghề mà thuở ấy tôi chỉ bắt đầu với một niềm say mê, lòng hăng hái mà không hề có một tí kinh nghiệm nào.
Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn. Một là, giúp bài nói trở nên thuyết phục hơn. Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị.
Và dù trò chuyện theo kiểu cổ điển hay hiện đại, bạn cũng phải biết nói như thế nào cho có duyên, cho vừa lòng đẹp ý. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Có khoảng cách nào không, giữa lòng tin và sự đa nghi? Có lý do nào chính đang hay công bằng không khi chúng ta còn chần chừ chưa chịu đổi từ phái yếu sang quý cô? Dĩ nhiên không phải mọi phụ nữ nào cũng gọi là quý cô quý bà được.
Thời gian là tiền bạc. Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio. Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt.
Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò. Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra.
Sau 16 năm thi đấu, John hiện đã giải nghệ và làm phát thanh viên trên làn sóng Baltimore Orioles. Nhưng thời gian qua đi và những cái tên cũng thay đổi. Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc…
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Mẫu chuyện nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu nhìn nhận một cách nghiêm túc thì vấn đề quả đáng lo ngại. Rồi vặn volume xuống, lấy hơi chuẩn bị nói… Nhưng cha mẹ ơi, cái miệng của tôi bỗng khô khốc như một miếng bông gòn! Và không một từ nào thoát ra cả.
Dĩ nhiên trước tiên bạn nên biết một vài nguyên tắc cơ bản. Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng.
Chưa kể đến việc người nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán. Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều. đừng gây cho người đối diện cảm giác khó hiểu và khó chịu.