Làm thế nào chúng ta có thẻ giữ được tất cả những suy nghĩ cam đảm trong tâm trí mình khi ta bị bủa vây bởi các vấn đề? Đây là phương pháp mà tôi sử dụng: Ông lão tạm ngưng đào đất và tươi cười nói: “ Không, ở tuổi này rồi, tôi biêt slaf tôi sẽ không chờ nổi đến ngày ấy đâu. Vì thê, một răc rối có thể trở thành một cơ hội.
Bạn sẽ thấy mình khá hơn so với khối kẻ trẻ hơn bạn đấy. HÃY CẢM NHẬN điều đó. Nhưng hình như vẫn còn thiếu một cái gì đó.
“Có một điều duy nhất trên thế giới còn tồi tệ hơn việc làm đầu đề bàn tán của người khác , đó là chẳng ai nói với mình”. Nhưng chúng ta đã quá già so với ai cơ chứ? Chúng ta quá già khi chúng ta so sánh mình với những đối thủ trẻ hơn. Lần nọ, nhà máy của nhà phát minh vĩ đại Edison bốc cháy.
Ông đã khởi nghiệp bằng việc giúp điều hành cửa hàng nhỏ của gia đình. Gìn giữ điểm mấu chốt quan trọng hơn việc cứu sống những mạng người”. Tôi làm vậy mà không băn khoăn về việc mình cũng chỉ là một cổ đông bình thường như những người khác ở công ty.
Vào năm 1974,Junko Tabei đã trở thành người phụ nữ đầu tiên leo đến đỉnh Everest. Sự kiên trì của Abraham Lincoln mang lại cho ông chức Tổng thống. Ngay cả những người bạn tốt nhất cũng vội vã xa lánh ông vì nghĩ ông đã hóa điên.
Cũng cần nhấn mạnh ở đây, việc dám liều lĩnh thất bại không hề cho ta cái quyên lứa đảo mọi người và sau đó tự cởi bỏ trách nhiệm về những hậu quả do chính hành động mình gây ra. Không biết làm gì, sau khi nghe lời khuyên của người bạn thân của mẹ, bà quyết định trốn sang Thái Lan, nơi 4 người dì của bà đang sinh sống. Để lớn lên, vượt khỏi cái vỏ bọc cũ kĩ của mình, chắc chắn ta phải nếm trải sự đau đớn.
Thậm chí tôi có thể nói rằng những thất bại “vĩ đại” đã thật sự làm nên những con người “vĩ đại”! Có rất ít vĩ nhân chưa từng chịu đựng gian khổ và thất bại trong cuộc đời. Tôi không thể cưỡng lại nổi sự cám dỗ của nó. Các doanh nhân đã vào cuộc.
Nhưng khi thấy nước bị vẩn đục, bạn nên câu ở đấy vì khi ấy cá lớn đang dồn cá nhỏ lên trên mặt nước… Mỗi cuộc khủng hoảng lại tạo nên các vận may to lớn”. Có phải nó thật sự tệ hại không? Nếu bạn giành được một thỏi vàng, bạn là người thành công.
Ngày nay, dù đã là một trong những người giàu nhất thế giới nhưng ông vẫn đeo chiếc đồng hồ đeo tay nhật rẻ tiền giá 50$ và mang đôi giày đế làm bằng chất dẻo. Reis thực ra không thất bại. Chính xác là 2 năm sau, tôi đã bắt đầu “ngứa nghề” trở lại.
Nếu không ai cho bạn việc làm, hãy tự tạo việc làm cho mình! Phải chăng chúng ta học đại học cho đến khi ra trường chỉ để tìm việc làm? Nếu đúng như thế thì ai sẽ là người tạo ra việc làm cho những người không tốt nghiệp đại học kém may mắn hơn ta? Tôi không biết cái gì về cái gọi là hướng nghiệp. “Cửa hàng của chúng tôi đã bị thiêu rụi trong thời kì giải phóng do quân Mĩ ném bom.