Thề rồi trong khi đánh lại bức thư kia, đột nhiên tôi nghĩ rằng có bao nhiêu người khác chờ sẵn, chực nhẩy vào chiếm chỗ tôi đang làm. Rồi một trận bão tuyết ào tới, tuyết đóng nặng trên mỗi cảnh, mỗi nhánh. Bạn tự hỏi: "Nếu ta không giải quyết được vấn đề đó thì cái gì tai hại nhất có thể xảy tới cho ta được?".
Bạn nên nhớ rằng quyết định ấy là một trong hai quyết định quan trọng nhất, có ảnh hưởng sâu xa nhất tới tương lai của bạn. Nếu cứ ở tiệm giặt ủi, thì sau khi thân phụ ông mất, ông sẽ ra sao? Chắc chắn là phải thất bại và tiệm ông phải phát mãi. Trước hết, bạn thấy mình tập được một phương pháp giáo dục vừa lý thú vừa quý vô giá.
Charlie Chaplin, Will Rogers, Mary Margeret Mc Bride, Gene Autry và cả triệu người khác đều phải học bài học tôi đương giảng trong chương này, phải học bằng kinh nghiệm và cũng đã phải trả giá rất đắt như tôi. Bà nói với tôi như vầy: "Đối với đa số, không phải tăng lợi tức mà hết lo về tài chính đâu". Tôi không sao tả nổi nổi khổ của tôi lúc ấy.
Một người đàn bà mới goá mà lãnh một số tiền lớn sẽ ra sao? Để bà Marison S. Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ.
Đúng như Charles Kettering đã nói: "Khéo đặt vấn đề là đã giải quyết được một nửa". (Một người trong ba người là nhà đấu quyền chuyên nghiệp; trong khi bị thôi miên người ấy thấy tay mình như "mảnh khảnh đi, y như con nít"). Không còn cách nào khác, tôi tỏ vẻ làm đúng chỉ thị của chúng.
Đến đây họ đặt ông lên trên một đống cành khố, định đánh diêm đốt. Bởi vậy tôi chẳng hề cản. Con hơn loài chim nhiều phải không?.
Ông nhắc tên những người da trắng đã giúp ông để lập nên Trường Piney Woods, những người da trắng đã cho đất, và vật dụng làm nhà, lợn, bò, và tiền để ông thi hành chức nghiệp. 000 Mỹ kim nữa để cải tạo một bộ phận thì máy của chúng tôi sẽ hoàn toàn. Ta biết rõ ta hiện đứng đâu.
Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta. Không ai bỏ tù hoặc bắn tôi mà sợ. Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ.
Bà Speer nói: "Hồi ấy tôi sung sướng nhất trong đời tôi. Tại sao tôi biết vậy? Chính Thánh viết: "Không nhờ tụng kinh thì tôi điên đã từ lâu rồi". Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!"
Nếu đó là ý kiến của bạn thì bạn có quyền giữ nó. Mỗi giờ chỉ vỏn vẹn có năm xu. Số bác sĩ chết vì đau tim nhiều gấp 20 lần nông phu chết về bệnh đó, vì các bác sĩ sống một đời rộn rịp quá.