Lồn Zin

Vụng trộm với hlv bóng đá của con trai

  • #1
  • #2
  • #3
  • 1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến. Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó.

    Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành. Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc. Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ.

    Bác nói chuyện với cháu. Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại. Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi.

    Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.

    Không gì tự nhiên mất đi. Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng. Cứ như người từ trên giời rơi xuống.

    Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế. Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.

    Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Như những lúc tôi không cần em.

    Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa. Ăn xong lên giường nằm.

    Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua. Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm.

    Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống. Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được. em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap