Một người bạn của tôi có cô thư ký cứ liên tục thu dọn văn phòng của anh ấy. Mọi người thường nói “Lấy thủ để công. Đây là một cách thức rất hiệu quả vì bạn có thể nêu ra chủ đề mà không hề quy kết ai cả.
Thomas: Nhưng đó không phải là một câu hỏi. Qua cuộc giao dịch này, bạn có thể thấy rằng đôi khi chính bối cảnh của một lời đề nghị, chứ không phải bản thân lời đề nghị, mới quyết định tính chất sẵn sàng của một người trong việc hợp tác hay từ chối. Dĩ nhiên, em không thuộc diện tình nghi.
Không chỉ giọng cao hơn – như bất kỳ các cơ khác, các dây thanh âm cũng căng do sức ép – mà sự chuyển đổi giọng điệu cũng thiếu vắng. Chẳng hạn: “Mel, tôi vừa nói chuyện với Cindy, và chị ấy bảo rằng chị ấy thấy mệt mỏi với việc anh nhờ người khác làm thay để có thể về sớm. Thứ ông bán là những câu chuyện.
Chẳng hạn, một bà mẹ đang nói chuyện với con mình, có thể là: “Khi con nói dối, điều đó sẽ làm mẹ đau lòng. Theo nguyên tắc này, sự việc được diễn giải khác nhau tùy thuộc trật tự chúng được đưa ra. Khi một người đàn ông tìm cách tiếp cận anh ta, anh ta nói: “Tôi không chắc ngài có giấy phép hay không.
Trọng âm nhấn vào bắt quả tang chứng tỏ rằng việc cô gái bị bắt là rất bất thường. Người đang nói dối có thể bỏ các đại từ và nói bằng chất giọng đều đều, không có sức biểu cảm. Anh ta có động cơ để nói ra sự thật và nó tốt hơn là những việc anh ta đang bí mật tiến hành.
Chà, anh chồng đã bị thuyết phục. ” Bạn lo lắng đến mọi lời nói và cử chỉ của mình. Lòng tự trọng của một người càng cao thì người đó càng ít có khả năng trở thành tín đồ của một giáo phái – cơ bản vì người có sự tự nhận thức tích cực, có thể thừa nhận với chính mình và với người khác rằng mình đã làm việc gì đó ngu ngốc.
Một lời nói dối có thể rất có hại. Bạn cũng có thể kết hợp kỹ thuật này với những mệnh lệnh gắn theo, được để trong dấu ngoặc đơn. Thay vào đó, bạn nhìn thấy sự phản chiếu những ý tưởng, niềm tin và định kiến của bản thân.
Những tình huống sử dụng quy tắc này là rất đa dạng. Hãy thay đổi món tiền cược và ưu thế lại thuộc về bạn. Những lời dối trá này là những lời khó phát hiện nhất vì chúng là của chính chúng ta.
Hãy nhìn thẳng vào cô thư kí của bạn và hỏi lại. Đây là một dấu hiệu rõ rệt chứng tỏ một câu chuyện không hề có thật. Cách duy nhất người đó biết được chính là khi họ có tội.
Nhiều người tin rằng khi bị buộc tội sai, chúng ta thường có thái độ tự vệ. Cả hai câu trả lời đều chứa đựng thông tin như nhau, nhưng câu thứ hai có thêm một tầng suy nghĩ nữa – quan điểm của cô bạn cùng phòng. Chẳng hạn, một bà mẹ đang nói chuyện với con mình, có thể là: “Khi con nói dối, điều đó sẽ làm mẹ đau lòng.