Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh.
Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn. Ngồi im cho mọi người thi thoảng tha hồ giật tóc, vò đầu, véo tai âu yếm. Không hiểu sao tôi không có thiện cảm với các chú.
Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều. So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.
Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây.
Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài. Dù chúng ta có thể hơi tí là cười rộ lên. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.
Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…
Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ.
Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra. Trong công viên thì toàn ma cô. Tất cả mãi mãi là tất cả.
Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán. Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim. Chừng nào cậu còn nghe lời tớ.