Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe. Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình. Trong đầu óc bạn đầy rẫy những bức tường lửa.
Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự. Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay. Còn chúng có ý nghĩa thì đã đến thời điểm được phổ biến.
Tôi đã đến đó và đã trở về. Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.
Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Cháu phải nghe lời khuyên của mọi người và tự phê bình. Tôi bắt đầu tập, mỗi máy thử một tí.
Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi. Là thích cái gì thì làm cái đấy. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…
Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí. Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi. Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.
Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc. Bạn phân vân không biết chọn cái nào. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.
Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố. Chẳng ai bóc lột ai cả.
Nhưng tôi không thấy hơi ấm trong trái tim các chú. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi. Và cô bạn ấy phá lên cười.
Rồi hắn biến đi đâu đó. Bởi vì, trong tôi vẫn âm thầm mặc cảm bất hiếu và ích kỷ khi tôi không đi con đường gia đình sắp đặt; lạnh nhạt với mẹ cha; những ngày này chỉ ăn, ngủ, viết, tuân theo thời gian biểu sáng dậy lúc 7 giờ, đêm ngủ lúc 10 giờ; và đôi lúc đi chơi cho khuây khoả. Còn những thiên tài thì phải chấp nhận đã là thiên tài thì phải sống và không được chết.