Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
- Cậu hãy ngồi xuống đi. Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Tớ rất ghét những thứ đó.
- Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. - Khởi đầu thì khá tốt.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty.
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
- Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.
Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.
Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo.
Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica.