Lồn Zin

Chồng yêu đi làm, bà xã ở nhà nện nhau với anh pt trẻ khoẻ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết. Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác. Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả.

    Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi. Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.

    Và biết bác thừa hưởng điều ấy ở bà nội. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh. 1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến.

    Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó. Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Hoặc là các cậu chả thèm bận tâm giải thích làm gì, các cậu cứ ngẫu hứng.

    Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả.

    Tóm lại là không được bi quan. Cứ ngỡ mình yêu mình. Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy.

    Không trình bầy nữa. Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.

    Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu. Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ. Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.

    Mà không xuyên sang tai bên kia. Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ. Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.

    Trú ngụ trong ấy là đàn cò. Có thể chúng đi ngược lại với lí tưởng của ông nhưng có ai biết lí tưởng của ông là gì đâu. Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap