Lồn Zin

Loạn luân với con riêng xinh đẹp của mẹ kế

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết. Coi như không có chuyện gì xảy ra. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ.

    Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận. Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội.

    Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi. Có đứa trẻ vừa mút kem vừa sán lại gần tò mò xem bà già bới rác. Có lẽ chỉ viết đến đây thôi.

    Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được.

    Hoặc có nhưng không nhiều. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Bạn bị bóng đè hay gì gì đó từ hồi năm hay sáu tuổi.

    Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ.

    Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy. Và anh tìm đâu ra những người tài ủng hộ khi những vị chủ tập đoàn chó ngao kia là những kẻ trọng dụng người tài hơn bất cứ chính phủ nào. Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.

    Có cô nàng nào đó đứng bên lề đường vẫy cờ trông thật giống cô nàng nào đó của tôi. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường. Rồi hắn biến đi đâu đó.

    Lúc tôi khóc, mẹ khóc. Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở. Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.

    Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu). Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap