Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.
Mọi người còn lo cho bác nữa. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác. Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.
Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình. Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông. Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong.
Trong xã hội này, khi nhiều mộng ước đã tắt, những người nhạy cảm khó sống. Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…
Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Những cái tát của cát.
Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số. Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì. Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê.
Và có một cái đầu luẩn quẩn. Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…).
Điều mà anh muốn thú nhận là anh cảm thấy mình thật nhỏ bé trước em. Rồi ông lại bảo: Thôi. Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.
Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ. Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành. Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách.
Thảo nào mà người ta khát hiện sinh. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Kể cả cái nhàm chán.