Bởi vì, sự giàu có sẽ mang lại hạnh phúc, sự kính trọng và cuộc sống ấm no. - Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được. Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu.
Tôi chỉ biết hướng đến bà để tìm một chút cảm thông giữa những con người với nhau. Vì đối với những trường hợp này, rất có thể họ không có tiền để trả nợ cho anh đâu. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc.
Vậy phải chăng đó là nguyên nhân khiến cho các bạn không có được những gì mà tôi đang có, cho dù điểm xuất phát của chúng ta đều giống nhau? - Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai. Tôi không biết phương hướng nào dẫn đến Babylon, nên cứ nhắm mắt đi bừa trong sa mạc.
Tôi phải trả một giá rất cao cho sự tự do của cậu, nhưng cậu hoàn toàn xứng đáng với điều đó. Nó đã mang lại thành công ngoài sức tưởng tượng và số vàng tích lũy nhỏ nhoi của con đã tăng đáng kể qua đợt buôn bán đó. Còn mua thêm những mặt hàng mới để bán thì con đã hết vốn.
Nếu bạn đặt ra nhiều tham vọng vượt quá khả năng của mình thì chắc chắn bạn sẽ không thực hiện được, mà có khi còn chuốc lấy sự chán nản và những suy nghĩ tiêu cực. Tôi sợ hãi đứng đó, trong khi bốn người đàn bà nhìn tôi từ đầu tới chân. Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ.
Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng. Có thể trong dịp này, đồng sẽ có giá rất cao. Anh đứng phắt dậy và nói:
Con bò lên tiếng trước: Bạn đáng được hưởng mức sống tương xứng với khả năng thu nhập của bạn, đừng dè xẻn trong chuyện chi tiêu mà bỏ quên những điều thú vị đáng để cho chúng ta thụ hưởng trong cuộc sống. Chúng ta cùng học một thầy, cùng chơi với nhau những trò chơi thời niên thiếu.
Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng chúng tôi không tài nào đếm được. - Những câu chuyện này rất giống nhau, bởi vì mỗi lần cơ may vuột mất đều có những lý do tương tự. Ông và Megiddo trò chuyện rất lâu rồi chia tay.
- Vâng! Con muốn lắm chứ, nhưng con không thể rời khỏi chỗ này được. Trước đây tôi có quen một người thợ làm dép tên Ansan. Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác.
- Ông bảo lúc đó ông đang bị xích à? – Hadan Gula ngạc nhiên hỏi. Bên trong con người tôi, linh hồn của một con người tự do đang trỗi dậy, không những đã chiến thắng kẻ thù của chính mình, mà còn mãnh liệt khích lệ tinh thần của tôi. Ông Nana-naid rất hài lòng với kết quả công việc của ông và vui vẻ trích ra cho ông một phần tư số tiền như đã thỏa thuận trước đó.