Lần này hai bên đều hài lòng vì tôi đã biết trọng quan điểm của chúng. Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Rồi ông đi trong mười chín ngày, khắp hai chục xứ, trên ba chục ngàn cây số.
Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: Mãi tới gần đây, chúng tôi vẫn báo tin buồn đó cho những người bị hy sinh bằng cách này: Bạn hãy nuôi lấy một tâm trạng quân tử: can đảm, trung chính và vui vẻ.
Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. Nhưng rồi sẽ xảy ra sự chi, chắc bạn đã đoán được. Vì ý kiến chúng ta khác nhau, cho nên phải ráng tìm nguyên nhân chỗ bất đồng đó".
Than ôi! Xã hội đầy những hạng như vậy, tham lam, hẹp hòi và ích kỷ. Ông Hurock hứa làm như va muốn, và sau cùng dắt con "ngựa con bất kham" đó ra sân khấu để được hoan hô như vũ bão như mọi tối. Hôm nọ tôi lại sở Bưu điện.
5- Nụ cười gây hạnh phúc trong gia đình, nó là nguồn gốc những hảo ý trong thương nghiệp và là dấu hiệu của tình bè bạn. Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy nghiệm: "Nước suối và mưa nguồn đều chảy xuống sông sâu bể cả là vì núi cao mà sông và bể thấp. Cảnh nghèo khổ ám ảnh ông ngày đêm, làm ông lo sợ lắm và nhất quyết kiếm sao cho có đủ tiền để bà cụ khỏi cảnh vất vả không kể chết đó.
theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này: "Hồi đó, những tờ báo ở Boston đăng đầy những quảng cáo của bọn lang băm và của bọn cô mụ vườn mà môn thuốc và cách đỡ đẻ của họ đã làm cho nhiều người nguy tánh mạng. Bà luôn luôn day dứt, đay nghiến rằng ông chẳng được vẻ gì: nào là lưng thì gù, chân đi thì kéo lê như thằng mọi, dáng điệu cứng như que củi, gai mắt lạ lùng. Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết".
"Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất. Người lớn thì kể lể dài dòng những tai nạn, bệnh tật của mình và nhất là những chi tiết trong lúc bị mổ xẻ.
Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Tôi muốn thành thực hỏi bạn hai chữ "mầu nhiệm" đó dùng có đúng không? Không - Không được đúng lắm, vì còn ở dưới sự thực xa. Tôi không móc trái cây vào lưỡi câu để nhử chúng, mà móc vào đó một con trùn hay một con cào cào, rồi đưa đi đưa lại trước miệng cá và hỏi nó: "Cá có thèm không?".
Trong cuốn "Làm sao dẫn dụ hành động của loài người" giáo sư Overstreet nói: "Một câu trả lời "không" là một trở ngại khó vượt nổi. Ta sẽ bịp chúng dễ như chơi". Nên thử phương pháp ngược lại.
Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy. Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng. Ông không nói: "Tôi không muốn rằng hình của chúng nó được in trên báo".