Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày. Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác. Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức.
Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ.
Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy. Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn. - Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi.
Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc. Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong. Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ.
000 đồng, bớt 1000 còn 34. Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây.
Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn.
Bây giờ, đầu óc không đủ năng lượng để phân tích rõ ràng, tạm gộp nghệ thuật và sáng tạo là một vậy. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.
Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy. Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt. Bởi vì, lúc này, lòng tôi dường vô cảm.
Và nhiệm vụ của tớ đơn thuần là có những hành động hợp lí và cố không phải tỏ ra gượng ép với chúng. Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ.
Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở. Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?.