- Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
- Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James.
Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!