Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng được. Tôi tự hỏi: - Lần đó, ta đã lỡ lầm chỗ nào? - Đã hành động khéo chỗ nào? Có thể khéo hơn được không? Ra làm sao? - Sự lôi thôi đó cho ta bài học gì? Có khi tự xét như vậy, tôi thấy đau khổ lắm, có khi tôi lấy làm lạ lùng sao đã lầm lỡ nặng nề như thế được. Ông Want, quản lý một nhà in lớn ở Nữu Ước, có một người thợ máy mà ông nhất định muốn sửa đổi tính tình.
Chàng giãi bày tâm sự với tôi như vậy. Horace Greely, một nhà xuất bản có danh trong thời Nam Bắc chiến tranh, phản kháng kịch liệt chính sách của Lincoln. , bán được máy cho một trong những nhà thương lớn nhất ở Brooklyn.
Có? Ông bà thiệt gặp may tôi muốn được như ông bà lắm. Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng. Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe.
Trong những lớp học của tôi, đã được nghe vài y sĩ công nhận lời đó. Bạn cũng như vậy mà tôi cũng như vậy. Số đó còn dưới sự thực, vì tất cả sự thành công lạ lùng của ông đều nhờ tâm tính ông, duyên kín của ông.
Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng. Khi George Pullman và Carnegie tranh nhau độc quyền chế tạo những toa xe lửa có giường ngủ cho một công ty hỏa xa nọ, hai bên chỉ trích lẫn nhau, đua nhau hạ giá, thành thử đều không lời. Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu.
Tôi rất bình tĩnh đáp rằng ông ấy muốn ra sao thì tôi sẽ làm như vậy. Một người đàn ông có thể sống suốt đời không cần nhớ những niên nguyệt nhật quan trọng, trừ bốn niên nguyệt nhật sau này: 1492, năm kiếm được châu Mỹ; 1776, năm Mỹ quốc tuyên bố độc lập; ngày sinh tháng đẻ của vợ và ngày tháng cưới. Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens.
Phải làm ngược lại như vậy mới được. Ông nói: "Mình, anh cưới mình chỉ vì của cải mình thôi. Hoạn đồ của ông rực rỡ.
Đó là sở trường của anh. tiếp: - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng. Hồi đó tôi mê chơi tàu lắm và ông nói về tàu một cách làm cho tôi thích đặc biệt.
Thuở thiếu thời, tôi ham mê tranh biện với anh tôi, với các bạn tôi. Phương pháp thuần hóa tội nhân của ông đã có những kết quả dị thường. Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy.
Bạn muốn có một thí dụ ư? Thì ngày mai tới sở, bạn cứ xem xét những thư bạn nhận được, sẽ thấy sự thiếu lương tri đó. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị. Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó".