Lồn Zin

Địt người vợ dâm đãng của anh trai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm. Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ. Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.

    Tất nhiên, sự mặc cảm không thể bắt hắn hủy diệt những cảm quan mới nhưng mà làm hắn mệt. Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ. Sau khi diện kiến nốt cái (tạm gọi là) tâm hồn đằng sau nó.

    Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc. Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.

    Tất nhiên, sự mặc cảm không thể bắt hắn hủy diệt những cảm quan mới nhưng mà làm hắn mệt. Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu. Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì.

    Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp. Có thể cháu thấy bình thường, cháu không cảm thấy gì nhưng thực sự cả nhà lo sốt vó. Không phải học con phải về đây ngay chứ.

    Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm. Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ. Cháu vẫn nằm trong chăn.

    Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn. Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.

    Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi. Trinh sát phán đoán: Người quen. Bạn sẽ đứng trên ngọn dừa kia, nhìn ra mặt biển đầy tàu bè kia.

    Rồi vừa nói bác vừa lấy thuốc. Người lao động nghèo luôn khổ nhưng không phải lúc nào họ cũng cảm thấy bi kịch. Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta.

    Lũ ý nghĩ đã đầy hộp sọ, không muốn vứt đi (có cái quả thú vị, vứt đi cũng phí). Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế… Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap