Ta sẽ lên đường đến khu rừng Mê Hoặc. Sid cũng nhận ra rằng những điều quan trọng thường ẩn chứa trong những việc tầm thường nhất. Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình.
Điều quan trọng chính là những việc mà con đã làm để chuẩn bị cho nó. Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua.
Merlin bất ngờ trước những gì nghe được. Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt: Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra.
Ngươi, Bà chúa hồ, ngươi phân bố nước khắp khu rừng Mê Hoặc, ngươi, người tưới nước cho tất cả các ngóc ngách của khu rừng này, hãy nói cho ta biết: Cây bốn lá sẽ mọc ở đâu trong mấy ngày tới? Giọng hát của chúng sẽ giúp hút bớt nước trong hồ vào ban đêm. Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua.
- Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ.
Cuốn sách được xuất bản đầu tiên ở Tây Ban Nha vào tháng 2/2004. Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
Khi một người đã mất niềm tin trong việc tìm ra một điều gì đó thì rất tự nhiên anh ta sẽ cố mua nó từ người nào bán cho anh ta. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa. - Ngươi không cần sự cho phép của ta.
Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi. Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.
" Vì thế Nott quyết định không tin lời của thần Gnome. Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân.
Cho chú ngựa trắng ăn cỏ xong, chàng suy nghĩ về những việc sẽ làm ngày hôm nay. Nott chẳng biết phải làm gì nữa. Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại.