Lồn Zin

Ngày giáng sinh tuyệt vời với đứa con riêng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn. Tiếc là tôi không phải quí khách. Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.

    Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau. Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó. Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.

    Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn? Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.

    Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Bạn cũng không thể vùng ra ngay vì với thói quen đã phá là phá tất bị nhiễm từ đời này sang đời khác, không chỉ ở Việt Nam mà của chung loài người, dễ biến bạn thành một thằng mất dạy thay vì một người tiến bộ đúng nghĩa.

    Có đứa trẻ vừa mút kem vừa sán lại gần tò mò xem bà già bới rác. Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.

    Người bảo nghệ thuật là khó hiểu. Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra. Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ.

    Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính. Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui. Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ.

    Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi. Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ. Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang.

    Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột. Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.

    Chúng sẽ cắt đứt giấc ngủ của bạn. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận. Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap