1 Anh có thể phát hiện người hay luận đoán người khác là người tâm cơ xảo trá. Nếu như ta tặng một loại rượu thì mượn cớ người khác tặng ta mấy chai rượu ngon, nay mang một chai đến đề nghị đối phương chuẩn bị món nhắm. Quân lính khác thì cầm binh khí và cung tên mai phục hai bên cửa lớn của doanh trại địch quân.
Vua Hung Nô suy đi nghĩ lại rồi chấp nhận ý kiến phu nhân. Trẻ con là cao thủ bán khôn, người già cũng giỏi bán khôn không kém trẻ con. Nhiều người sùng bái danh nhân, cúi đầu lắng nghe lời danh nhân, các cung tuân thủ.
Vị thư ký của công trình biết tin bèn ra khuyên ngăn bao anh ta rằng: "Anh chớ có làm vậy vốn anh có lý nhưng nếu anh đập phá thì anh trở thành vô lý mà lại còn vi phạm nưã” Anh thanh niên công nhân đáp lại: "Anh nói dễ nghe nhỉ! Vậy tôi đi nói lý ở dâu? Tìm ai giải quyết vấn đề này?” Ông thư ký nói: anh không học pháp luật đương nhiên không tìm được lý. Ông Lương Thực Thu đã phác họa bộ mặt trong quan trường. Còn thị ý thì tương đối khó hơn, có mục đích làm cho đối phương tin tưởng cái anh hư nghĩ ra.
Một thời ta thích âm nhạc, ông ta đã gửi tặng ta một chiếc đàn tốt. Trong trường giao tế, mỗi người đểu phải xuất hiện trước mặt mọi người cho nên phải đặc biệt chú ý hình tượng của mình, vì thế lòng tự trọng và lòng hy sinh đặc biệt mãnh liệt so với bình thường. như vậy đối phương sẽ không bắt bẻ nữa.
Đó là đổi trụ sắt bằng trụ đất: Thế là Lý Viên Phi bị hạ đài. Lãnh sự quán nghe nói như thế lại thấy dân chúng tụ tập bên ngoài quả thật sự lo sợ Thiền Đạo Đài bèn nói: ngài lãnh sự cũng không cần phải quá lo sợ, chỉ cần xử thích đáng, tôi sẽ dốc sức thuyết phục bá tính không để cho họ càn quấy. Bạn tôi thấy cô nàng xinh đẹp bỗng nảy ra một ý nghĩ: “ Ta nên ôn tranh thủ cảm tình của nàng nhưng phải tìm cách bắt chuyện về việc phi hữu quan này".
Đồng thời nên dùng cả tình cảm thần thái, động tác ngữ điệu nữa. Lời thơ tuy đơn giản nhưng biểu lộ đương thời Tưởng Giới Thạch còn là một thanh niên đầy nhiệt huyết, có ý thức dân tộc, biểu lộ chí hướng và hoài bão của mình. Tuy nghi ngờ Rogierpin phản bộ nhưng tiếng than khóc của bà đã gợi lên những kỷ niệm ân ái êm đềm trong lòng Napoleon.
Tháng 7 năm 1807, Napoleon hội đàm với sa hoàng Alecxan đại đế. Nếu anh cho là đối phương lừa anh, anh dùng giọng trầm vạch rõ những chứng cứ lừa đảo thì đối phương phải rút lui. Anh Mỗ công tác trong bộ phận thiết kế.
Nàng cẩn thận mở cửa, đối mặt với vị khách không mời mà đến. Giả điên thật là quá khố sở chứ không phải dễ dàng. Rồi ông nghĩ ra một cách nữa là làm đồ hộp đậu.
người thích mặc y phục loè loẹt đập vào mắt mọi người, số người này muốn làm nổi bật mình. Tình hình này không nên chỉ nói: "Các cô đi về đi”, Tốt nhất dùng lối an ủi họ, nói: "Các cô cả ngày khó nhọc rồi hôm này có thể về sớm một chút. Họ là những trinh sát hay ký giả trời sinh, đáng hưởng vinh dự tiến sĩ xã hội học.
Bốn vị đại thần đó tài năng đức độ của họ chiếu sáng ngàn dặm chứ đâu chiếu sáng 12 cỗ xe. Như vậy người ta mới cảm kích, từ đó nảy nở tình bạn. người ta thành kẻ ăn xin.