Giờ đây bạn không còn bị stress nữa, không còn chia cắt bản thân thành hai phần nữa. Bất luận thế nào, cái gì chân thực hay có giá trị đích thực trong nhân cách của bạn đều là bản tính chân thực chiếu sáng của bạn, bản tính này không hề mất đi. Chúng có thể sẽ được giải đáp ở phần sau trong sách hay có thể không còn cần thiết khi bạn tiến sâu hơn nữa vào lời giảng – và vào con người bạn.
Lúc ấy thứ duy nhất thực sự quan trọng thiếu vắng trong cuộc sống của bạn chính là tri kiến về cái tôi sâu thẳm của bạn – cái thực tại vô hình và bất hoại của bạn. Ở mức độ này, mạch văn không nhằm cung cấp thông tin, mà thường nhằm lôi cuốn bạn tham gia vào loại ý thức mới mẻ này. Khi ấy, sự chuyển hoá thường xảy ra thông qua sự vâng phục triệt để giữa cơn thống khổ tột cùng.
Chỉ lưu trú ở đó thôi, để cảm thụ nó. Vâng phục không chuyển hóa cái đang là, ít ra không chuyển hóa trực tiếp nó. Vậy thì tâm trí đang sử dụng bạn.
Nhưng hãy thận trọng: Một số người thụ động không chịu phản ứng, co rút, vô cảm, hay cô lập tình cảm có thể tự nhận đã tỏ ngộ và ra sức thuyết phục người khác tin rằng họ đã tỏ ngộ hay ít ra họ “chẳng có gì sai sót” cả và mọi sai lầm đều thuộc về người bạn đời của họ. Thừa nhận ở bình diện tâm trí chỉ là một tín nhiệm khác, nên sẽ không tạo ra nhiều khác biệt cho cuộc sống của bạn. Một khía cạnh khác nhau của đau khổ về mặt xúc cảm thuộc phần nội sinh của tâm trí vị ngã, nó chính là cái cảm nhận thâm căn cố đế về sự thiếu thốn hay bất toàn, về tình trạng không trọn vẹn.
Lúc ấy bạn bị chi phối một cách tích cực bổi trường năng lượng chiếm lĩnh khỏng không gian nội tại của bạn giả vờ làm con người bạn – nhưng dĩ nhiên hoàn toàn không phải là bạn. Có lẽ cho đến đây bạn vẫn thấy khó mà tin được, và chắc chắn tôi sẽ không yêu cầu bạn tin tưởng rằng bạn sẽ không sao tìm thấy cái tôi ở bất cứ thứ gì trong các sự vật đó. Nó là “bình an của Thượng đế, vượt lên trên tất cả mọi hiểu biết của con người”.
Thoát khỏi ảo tưởng cho rằng bạn không là gì khác hơn cơ thể vật chất và tâm trí của bạn. Xem như chẳng có ai gây tổn thương gì cho bạn vậy. Thoạt đầu cơn lốc ấy chuyển động rồi gia tốc dần lên.
Như vậy, thế giới và không gian đồng thời xuất hiện. Trên đây chỉ là một vài mưu chước quen thường của tâm trí nhằm chối bỏ khoảnh khắc hiện tại, và sự chối bỏ này vốn là một bộ phận thuộc trạng thái ý thức mê muội bình thường. Đây là tự do duy nhất chân chính.
Việc này sẽ giúp bạn luôn luôn cảnh giác. Tất cả những giáo lý ấy là các tấm biển chỉ đường quay trở về Nguồn Cội. Bạn có thể thưởng thức chúng, vui đùa với chúng, sáng tạo ra các hình tướng mới lạ, đánh giá vẻ đẹp của tất cả.
Hãy tìm hiểu nguồn gốc của sự điên rồ nơi đó. Tại sao tôi chưa tìm được? Tôi có thể làm gì khác? Hãy xem xét tiến trình suy nghĩ có liên hệ đến nó.
Nhưng nếu dùng sai, nó sẽ có tính hủy hoại rất đáng kể. Nó muốn khống chế bạn, và thường thì nó thành công trừ phi bạn có thể hiện trú đúng mức. Không chắc rằng chu kỳ thăng tiến là tốt và chu kỳ suy thoái là xấu, ngoại trừ theo sự phán xét của tâm trí.