Chẳng biết còn mấy dịp thế này. Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ. Vừa đọc lại một lượt, lại thấy vẫn khá ổn.
Thôi, bác đừng xuống. Còn hắn là con mèo câu bộ ngực của cô ta. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.
Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế.
Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết. Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.
Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc. Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng.
Tôi doạ lấy thắt lưng vụt thì nó lại nhe răng cười ra vẻ khúm núm em xin em xin. Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Vậy mà tôi đang viết.
Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.
Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên. Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt. Trinh sát phán đoán: Người quen.
Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra. Mệt sao cháu còn đi chơi.
Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc. Và bạn cảm thấy, nằm ngủ tiếp tiếp có vẻ tốt hơn cho bạn. Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác.