Lồn Zin

Doggy em teen vú to quá dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết.

    Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu. (Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác). Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh.

    Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào… Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết. Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại.

    Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được. Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì. Mất thương hiệu hơi bị phiền.

    Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí. Nhà văn bỗng cảm thấy buồn. Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt.

    Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.

    Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả. Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước.

    Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ. Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không. Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng.

    Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng. Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai. Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại.

    Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi. Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn. Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap