Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền.
Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.
James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. nhạc yêu thích của mình lên.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.
Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Còn James lại chẳng có thời gian.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.
- James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.