Phải biết tìm hiểu và đánh giá về người đối diện: Họ có thể hiểu vấn đề đó không, họ có quan tâm đến sự kiện này không… để khơi mào đề tài nói cho phù hợp chứ không bị lạc quẻ. Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn.
Thể thao là một trong những niềm đam mê lớn nhất của Nixon. Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không. Mà từ nào cũng chỉ có một âm tiết: Có.
Thực ra, để có được như ngày nay, tôi đã phải nỗ lực không ngừng. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.
Tôi có mặt ở đây không phải để tranh cãi về những môn thể thao khác. Nụ cười mỉm của Burns như một giọt nước làm tràn ly vậy. Casey Stengel được mời tới cuộc hội thảo để cho biết quan điểm của mình.
Jack ngồi bệt xuống đất, đọc hàng giờ liền để biết đặc trưng của từng quyển sách giáo khoa, và nói đi nói lại những câu chào mời. Tôi lấy ví dụ cụ thể là ngày nay phụ nữ ngày càng có vai trò cao hơn trong xã hội. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn.
Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Không nên chia buồn bằng câu nói: Tôi biết anh rất buồn, rất đau khổ… Vì câu nói này là thừa. Hãy xem như đây là dịp để chia sẻ suy nghĩ cảm xúc của mình với mọi người.
Ông có thể nói huyên thuyên không ngớt từ việc kinh doanh đến những bài hát đang được yêu thích hay về bóng chày. Nhiệt độ trái đất thì ngày một tăng hơn. Cứ như một giấc mơ! Tôi có một công việc mới, một chương trình mới và, ô là la, cả một cái tên mới.
Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó. Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một. Ví dụ theo ý kiến chủ quan của tôi, các bạn nên nói cụ thể văn phòng, nhà cửa, đường ống điện-nước, xa lộ cao tốc… hơn là chỉ thích luôn dùng từ cơ sở hạ tầng, vĩ mô, vi mô.
Đồng hồ gõ 12 tiếng. Bà cụ đã 80 tuổi, cha bà từng chiến đấu trong cuộc nội chiến Nam-Bắc. Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên.
Câu chuyện trên nghe có vẻ khó tin nhưng đó hoàn toàn là sự thật. Suốt tuần đó tôi đâu có ngủ được. Khi tổng thống Coolidge thắc mắc về sự chờ đợi này, người nhân viên ấy nói rằng ông ta chỉ tò mò xem tổng thống có điều gì muốn nói về tấm ngân phiếu này hay không.