Nhà chồng tôi cố tập cho tôi lịch thiệp bao nhiêu, chỉ làm cho tôi e lệ bấy nhiêu. Ba tôi nói: "Con, con xa nhà tới 1. Chúng tôi làm đúng như vậy, và .
Sau một ngày mê mẩn, tôi cùng với ba tôi đi đến khuya [38], lại phải đi ngưa khoảng bảy cây số nữa mới tới trại. Ngày 31-7-1944, khi hay tin ông chết thình lình tại Sứ Thần Khách sạn ở Nữu Ước, tất cả những nhà doanh thương trên đường Wall Street đều như bị sét đánh, vì ông là một nhà tài chính quan trọng nhất ở Mỹ. Ông kiếm tên và địa chỉ của những người tàn tật khác và viết những bức thư vui vẻ an ủi họ để họ và ông cũng được vui lòng.
Bạn không tin vậy ư? Được, xin bạn thí nghiệm đi. "Tôi bị tống tiền! Tôi vẫn không tin có thể xảy ra như vậy được. Ông là Deems Taylor, nhà bình luận chính trị hằng tuần tại đài bá âm.
Mỗi ngày ta phải lại đây bán bánh "nhà làm" mới được". Hãng đánh cá với thân chủ rằng những tai nạn mà họ lo đó không bao giờ có hết. Ví dụ muốn cho mắt nghỉ thì bạn đọc hết chương này, rồi ngả lưng, nhắm mắt và nói thầm với cặp mắt: "Nghỉ đi, nghỉ đi".
Nó làm cho họ già đi, tính tình hoá chua cay. Ông liền nói: "Lẽ dĩ nhiên, có ai hề thấy xẻ mạt cưa bao giờ! Làm sao mà cưa, xẻ nó được, vì nó đã vụn như cám rồi! Quá khứ cũng vậy. bà kể lại rằng: "Mới đầu tôi vầy bọt trắng li ti và nhẹ nhõm lềnh bềnh trong chậu nước.
Sau cùng bận việc và hăng hái quá, tôi quên hết bệnh tật, ra khỏi giường đến ngồi ở bàn. Cô ta nói: "Hồi ấy tôi sợ sẽ phát điên. Còn Hellen Keller đui, điếc và câm thì lại ca tụng: "Đời sống sao mà đẹp thế ta!".
Tôi nhận những phận sự, trách nhiệm mới. Người bèn dắt tôi theo. Nói tóm lại: bắt chước những quân nhân Hoa Kỳ mà thường nghỉ ngơi; lấy trái tim bạn làm gương; nghỉ trước khi mệt tức là kéo dài quãng thời gian bạn thức, mỗi ngày thêm một giờ.
Trong hai năm, mỗi năm tôi làm 5. Bạn không cần phải là một danh ca hoặc một nhà cải cách xã hội mà cũng có thể giúp đời trong khu vực riêng của bạn được. Bọn tín đồ cuồng nhiệt của giáo chủ Mohammed thường xâm trên ngực những câu thơ trong kinh thánh Koran.
Bà té, đầu gối chảy máu và sái cổ tay. Tôi chỉ cần làm chủ được tôi, làm chủ được tư tưởng của tôi, làm chủ được nỗi sợ sệt lo lắng của tôi, làm chủ được đầu óc và tinh thần của tôi. Trong hai năm, mỗi năm tôi làm 5.
Hay là trường hợp của Robert Falcon Scott và bạn đồng hành. Ta chỉ có thể ca những vui, buồn của ta thôi. Nhưng còn làm tệ hơn vậy nữa kia.