Cháu bắt đầu hiểu ra rồi. Không! Không thể nói một đường mà làm một nẻo được. Trải qua một thời gian dài, tôi đã tìm ra bảy cách chữa trị cho cái túi vốn xẹp lép của mình.
Nhờ Algamish khuyến cáo từ trước nên tôi tiếp tục để dành tiền. Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. Những lợi nhuận nhỏ và chắc chắn vẫn tốt hơn nhiều so với một vụ đầu tư mang lại lợi nhuận lớn nhưng không bảo đảm an toàn.
Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt. Ông Arad Gula rất vui sướng khi nghe lời khuyến khích của ông và nói rằng ông ấy cảm thấy xấu hổ về sự hèn kém trong những lời nói vừa rồi của mình. Nhưng cuối cùng tôi cũng nhận ra được sự thật, đó là do thói quen trì hoãn, chậm chạp, không bắt kịp yêu cầu của thực tế phải ra quyết định nhanh chóng để hành động giành lấy thành công.
- Tể tướng nói phải đấy. Cậu hãy thắng yên cương cho hai con lạc đà khỏe nhất, chú ý buộc theo những túi da lớn đựng nước và những túi lương thực cho cẩn thận. Trên đầu mọi người, nền trời xứ Babylon huyền hoặc những vì sao muôn màu lấp lánh.
Cũng vì những lý do đó, một số người bạn thuở niên thiếu của ông Arkad tìm đến và nói rằng: - Arkad à! – Ông ấy nói. Già có, trẻ có, nhưng đa số ở độ tuổi trung niên - họ hẹn nhau cùng họp lại ở đây để bàn bạc, thảo luận về con đường làm cho bản thân và vương quốc của họ trở nên giàu có, tất nhiên là dưới sự dẫn dắt của một người đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết là vị thương gia giàuBabylon.
- Tôi sẽ kể! - Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại. Ông bèn thì thầm hỏi anh ta: Quy mô xây dựng của nó có thể sánh ngang với các kim tự tháp vĩ đại ở Ai Cập.
Những chứng tích còn lại cho thấy Babylon là nơi sản sinh những kỹ sư đầu tiên, những nhà thiên văn học đầu tiên, những nhà toán học đầu tiên, những nhà tài chính đầu tiên, và là dân tộc đầu tiên có chữ viết. - Người đàn ông ngồi bên cạnh vị thương gia vừa kể chuyện lên tiếng. Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng.
- Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh". Cuối buổi tiệc, vợ chồng ông Arkad ngồi trên hai chiếc ghế lớn đặt trang trọng ở giữa đại sảnh phòng khách. Tôi đang đói bụng lắm đây!
Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn. Để duy trì sự giàu có cho mình, anh nên tìm cách làm cho số vàng đó sinh lợi. Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống.
Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt! – Giúp đỡ những người đang gặp khó khăn, hoạn nạn hay đang khởi đầu sự nghiệp là điều cần thiết.