Lồn Zin

Học nhóm cùng cô bạn hư hỏng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm. Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Hoặc khi thất vọng về mình, chẳng còn tâm trí đâu nhớ ra nên mở tủ đọc lại.

    Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại. Ta chờ ai đó đến hỏi ta. Cái này không rõ lắm.

    Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người. Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp. Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày.

    Trước mỗi đợt đội ta tấn công thì rộ lên như phong trào. Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy.

    Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau. Người lớn thì thật xa lạ. Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả.

    lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn… Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.

    Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn.

    Đã bảo chả thích viết đâu. Hôm nay, chúng tôi đến đó gồm ba người. Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.

    Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.

    Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap