Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ. Anh là khách mời thường xuyên của chương trình đối thoại nổi tiếng The Ed Sullivan, một người kể chuyện không thể thiếu trong nhiều câu lạc bộ tên tuổi. Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị.
Don nói rằng sự có mặt của Sinatra có thể làm cho những người anh em bên vợ nể nang anh ta hơn. Tôi không thích khách mời trịnh trọng đứng trước máy quay như là một ủy viên công tố, hoặc nói chuyện một cách cứng nhắc, hay chỉ thích bàn luận những chuyện lớn lao. Nếu bạn hỏi phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử là gì thì Bob sẽ trả lời ngay về sự ra đời của cái máy ảnh…
Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau: Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh.
Nhất là đừng để ký ức tràn về như một thác nước rồi thao thao bất tuyệt. Và nhớ là, nói càng ít càng tốt. Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không.
Tuy nhiên cũng có những trường hợp, sự thông minh trên mức một người Mỹ bình thường ấy, thay vì giúp ích thì lại làm hại ông! Ví dụ nếu nhà bạn có một khoảng sân vẫn thường là chỗ rượu trà lý tưởng, nhưng hôm nay thời tiết nóng bức oi nồng thì bạn nên chuyển vào trong nhà có quạt hay máy lạnh. Hay khủng khiếp hơn là sẽ bị thu hồi giấy phép rồi dẹp luôn.
Thoạt nghe thấy vô lý. Chẳng phải trong bóng chày, chúng ta có một bảng danh sách phân loại các lỗi đó sao? Vì thế, khi lỡ phạm sai lầm bạn hãy bình tĩnh nhận trách nhiệm và khéo léo xử lý nó. Tôi xin chịu trách nhiệm.
Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Những điều ấy bạn hoàn toàn có thể không mắc phải khi chỉ nói theo lối thông thường, bình dị. Chú ý đến những yếu tố quan trọng: Giọng nói, cách diễn đạt, trang phục và diện mạo khi bạn được lên truyền hình.
Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb… Chẳng hạn như việc tặng quà.
Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Có thể vì họ không muốn vội vàng bị trói buộc với một điều gì đó. Những món quà tặng người yêu thì luôn luôn không có giới hạn và thậm chí còn… bay cao ngoài sức tưởng tượng.
Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo. Đây là ngày đầu tiên tôi bước vào nghề phát thanh. Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác.