Như trong nghiên cứu về giới làm công việc pháp lý thời bấy giờ, Erwin Smigel viết trong tác phẩm The Wall Street Lawyer (tạm dịch: Luật gia Phố Wall): Bọn họ tìm kiếm: Bạn không thể nào mua tấm vé tham dự giải khúc côn cầu Major Junior A. Anh ấy chẳng làm gì cả.
Tôi không thể triệu hồi bất kỳ ai đã bị thôi việc vì những hạn chế trong năng lực bay. Mối hiệp đồng cộng tác giữa họ được biết tới như là những hãng giày trắng − rõ ràng là ám chỉ những kẻ vận đồ trắng bảnh tỏn ở các câu lạc bộ điền dã hoặc tiệc coctail, và họ rất khắt khe với những người họ tuyển vào. Trên một giá để đồ của phòng thí nghiệm là máy ghi dữ liệu và giọng nói trong khoang lái − thứ được gọi là hộp đen − lấy từ vụ nổ máy bay tan tác ValuJet ở Florida hồi năm 1996 làm 110 người thiệt mạng.
Friedman lúc đầu ngả về khả năng ở lại New York. Các đối thủ đôi khi vận T-shirt, ăn dưa hấu hoặc chia sẻ với nhau một chai rượu scotch. Những chúng ta đâu có sống một mình trong chân không mà sống cùng với bao nhiêu đồng loại, với những vận hội của đất nước, của thời đại.
Nếu bạn rời khỏi đường bay và phải lượn vòng, có thể bạn sẽ không đủ lực đẩy để lên cao lại nữa. Tôi nghiệm ra là nếu tôi đi ngủ với một câu hỏi treo sẵn trong đầu, thì tất cả những gì tôi phải làm là tập trung vào câu hỏi đó trước khi lên giường và chắc chắn là tôi luôn có được câu trả lời vào buổi sáng. Bạn không gặp phải bão.
Vậy hãy loại trừ tất cả những người sinh trước năm 1952, ví dụ thế. Rất nhiều học sinh sẽ chỉ để nó vụt qua. Họ bắt đầu may cả tạp dề cho người lớn, váy lót dài, rồi đến trang phục phụ nữ.
Khu giảng đường ngành khoa học xã hội của Đại học Michigan có một hành lang dài, hẹp ở dưới tầng hầm với những tủ đựng tài liệu sắp hàng la liệt. Khi đến nơi, Friedman lập tức có được một loạt công việc để đỡ đần chi trả cho cuộc sống, vì các nhà máy đang tìm người. Bọn họ không tài nào tưởng tượng nổi tình huống đó.
Chứng kiến bạn bè chết. Cơ trưởng của máy bay là Laureano Caviedes, cơ phó là Mauricio Klotz. Bạn không thể nào là một người nghiên cứu về vụ nổ Avianca mà lại không cảm thấy như thế.
Ông ta dùng roi da để trấn áp và sai khiến lũ trẻ. Thập niên 1930 được gọi là vùng trũng nhân khẩu học. Đó đâu phải môi trường của chúng tôi.
Cô không phải một người đặc biệt hứng thú với môn toán trong quá khứ. Thế nên cháu chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng và vào giường nằm. Hơn nữa, nếu chúng ta so sánh thành tích học tập mà các sinh viên thuộc nhóm sắc tộc thiểu số và nhóm bình thường đạt được trong trường luật, chúng ta thấy rằng các sinh viên da trắng nhỉnh hơn.
Làm thành buồm cho một con tàu, xe đẩy hai bánh hoặc xe trượt tuyết. Trong một tình huống như thế, lối nói giảm hoàn toàn phù hợp. Thật khó để đọc bản nghiên cứu của Fischer và Orasanu mà không cảm thấy một chút báo động, bởi một lời bóng gió là cách đề nghị khó nhất để giải mã mà lại dễ nhất để từ chối.