Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết. Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò. Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.
Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền… Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ.
Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc. Ai có thể giữ được tuổi trẻ nếu bản thân họ không tự giữ mình. Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta.
Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết. Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể.
Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội. Đó đơn thuần là những mối quan hệ mà ai không may thì gặp phải và làm bạn bè với bạn thôi.
Điều đó làm tôi phần nào yên tâm. Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách. Sau khi diện kiến nốt cái (tạm gọi là) tâm hồn đằng sau nó.
Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng. Hoàn toàn không ngái ngủ. Vật chất? Bạn đâu có.
Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn.
Bạn cũng đang ganh đua với họ. Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán. Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc.
Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống. Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Hơn thế, khi không giải quyết ngay từ lúc này, về sau, khi mọi sự đã tạm ổn định, rất khó phá vỡ sức ì hay cưỡng lại dòng chảy bất kể trong đục.