Nhưng trong ký ức của Watson, cha của ông là người chưa bao giờ mất niềm tin, luôn lạc quan và lao động để nâng cao cuộc sống gia đình. Và Tom vẫn là sự khôn ngoan nối dài của nhà sáng lập IBM: Tư duy để phát triển. Nó được viết dài hơn 17 năm, bao gồm cả thời niên thiếu.
Như Business Week đã viết: IBM đã được sinh ra trong bóng tối bóng tối thất bại trong vụ án Watson ở NCR năm ông 39 tuổi đã trở thành người thầy vĩ đại nhưng khắc nghiệt cho ông. Chẳng hạn, trong khi tỉ phú Nhật, Toyoda (cha đẻ của Toyota), với tinh thần ái quốc được người Nhật xem như anh hùng dân tộc thì tỉ phú Nga, Khodorkovsky (ông chủ của Yukos), ông ta là ai trong mắt dân Nga thì chỉ người Nga mới thấu rõ. Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy nói đến những khó khăn của doanh nghiệp.
Nhờ đường hầm riêng này, các kỹ sư không phải đi ngoài trời giá lạnh của mùa đông. Không khó để biết vì sao Watson nhấn mạnh như vậy. Một công ty vĩ đại không nằm ở chỗ nó có bao nhiêu tiền, bởi vì doanh nghiệp nào rồi cũng thăng cũng trầm, mà là ở chỗ năng lực vượt qua những bước ngoặt của nó.
Và thái độ đó cho phép người ta đủ khả năng để chia sẻ quan điểm và hiểu biết của đồng sự. Ông cương quyết bắt cha phải vào IBM vàcha đã buộc phải nghe theo. Vả lại, khách hàng của IBM, cho đến tận hôm nay, phần lớn là các doanh nghiệp, ngân hàng, chính phủ chứkhông phải là những cá nhân mua lẻ.
Watson đã thú nhận nhận định của mình là sai trong cuộc họp sau đó: Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển. Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại.
Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay. Vào lúc này, hàng loạt công nghệ mới ra đời liên quan đến máy tính, đặc biệt là phần mềm và các thành tựu ứng dụng khác trong công nghệ thông tin. Thực tế, ông đã làm những gì với sự kiện này trong thời đại của mình?
Watson đã hai lần ghi cột mốc tiên phong: máy đánh chữ điện tử và đặt chân vào cuộc cách mạng máy tính. Nếu thắng, IBM sẽ dẫn đầu thế giới. Trên đỉnh của vòm cong, người ta khắc một ô chữ nhật bao quanh chữ THINK viết hoa với kiểu chữ có chân.
Đó cũng chính là sứ mạng của công ty: Phục vụ các nhà kinh doanh. Thật ra, khi chiến tranh chưa nổ ra và chưa ai nhìn thấy chủ nghĩa phát-xít kinh hoàng như thế nào thì việc nhận huy chương của một nước nào đó cũng là bình thường. Ông đã mất 10 năm để chuẩn bị cho tôi kế thừa từ ông, và tôi là một thanh niên trẻ nóng vội, háo thắng với mọi thứ, tự phụ và vội vã.
Bài giải đầu tiên của Watson là ông quay trở lại với sứ mệnh bán hàng, lĩnh vực mà ông luôn tìm Năm 1915 ông đã bắt đầu nói về chữ think tự do của ông, thấy cái gì đúng, có lợi, dựa trên cơ sở chung là con người thì ông làm màkhông sợ bất cứ áp lực nào, kể cả dư luận báo chí. Và mọi chuyện thay đổi.
Ngày gia nhập công ty này, ông nhận thấy các bữa ăn trưa được phục vụ rượu bia. Maney, người tiếp cận nhiều tư liệu nhất về Watson cũng không biết cuộc họp đã nói những gì nhưng khi ra ngoài, trước đám đông nhà báo Watson nói: sẽ không có chiến tranh. Trở lại buổi ra mắt CEO của mình năm 1914, Watson phát biểu tầm nhìn: