Lồn Zin

Chơi kiểu chó em biên tập viên ra nước như thác lũ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Khi ông Adamson tới, viên kiến trúc sư dặn: Ông Eastman bận việc lắm. Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó. Kinley nghe tác phẩm bất hủ của mình.

    Nhưng Kémal không tỏ ra cho họ thấy rằng ông là người thắng. Những người này bất bình, hỏi lại mụ có phải mụ điên không, thì mụ trả lời: "Làm sao ta biết được rằng các chú phân biệt được thức ăn với cỏ? Vì trong suốt 20 năm nay ta nấu ăn cho mấy chú, mấy chú có bao giờ cho ta hay rằng món các chú ăn đó không phải là cỏ khô đâu?". Bà quý của cải của bà, chỉ vì của đó làm cho đời sống của người bà yêu được dễ chịu hơn.

    Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!. Con Rex hiền và dễ thương. Cha đã đòi hỏi con nhiều quá.

    Và để trả ơn tôi, họ đã tán trợ những cải cách triệt để của tôi về pháp chế". Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn. Nhiều năm kinh nghiệm trong nghề đã giúp tôi hiểu lòng người và mới trông thấy ông, tôi đã biết ngay ông là một người trọng lời hứa và danh dự.

    ít lâu sau, có người kêu điện thoại nhà tôi chạy lại trả lời. Quy tắc đó, bạn cho rằng trong thương mãi không áp dụng được chăng? Xin bạn đọc đoạn sau này: (Ông muốn! Ông muốn! Đồ ngu! Tôi không cần biết ông muốn cái gì hết; hãy nói cho tôi nghe cái mà tôi muốn).

    Charles Schwab, cánh tay mặt của Andrew Carnegie, ông vua Thép, nhờ thiệp thế mà khéo ngoại giao mà được hết thảy mọi người quý mến. Phải, đàn ông biết tất cả những điều đó. Tổng thống Roosevelt còn làm như vậy, còn phần đông chúng ta, ra sao?

    Tôi muốn cầu người đó điều chi ư? Trời cao đất dày! Nếu chúng ta ích kỷ một cách ti tiện đến nỗi không phân phát được một chút hạnh phúc cho người chung quanh, đến nỗi hễ khen ai là cũng để hy vọng rút của người ta cái lợi gì, nếu tim ta không lớn hơn trái ổi rừng, thì chúng ta có thất bại cũng là đáng kiếp. Ngay từ hồi sơ sinh, bất kỳ một hành động gì của ta cũng vì lợi hết. Cuốn này phải là kim chỉ nam của bạn trong sự giao thiệp với người.

    Tôi quả quyết rằng không khi nào được bảo người khác là họ lầm hết: Phương pháp đó nguy hiểm lắm". Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn. Ông làm cách nào? Ông tìm trong quan điểm của hai người, tất cả những chỗ mà ông cho là công bằng, ông đem phô bày ra và ca tụng, không cho ai là trái hết, dù cuộc tranh biện kết cục ra sao cũng vậy.

    Bạn hãy thành thật gắng tự đặt mình vào địa vị họ mà tự nhủ: "Nếu ta ở vào địa vị họ, ta sẽ có những tình cảm gì, sẽ có những phản động ra sao?". Ông học ít lắm, nhưng là một trong những nhà tài chánh lớn nhất ở châu Mỹ; ông thú rằng chỉ nhờ phương pháp của ông mà ông thành công. Nhưng không phải dễ.

    Năm 1898, Joe Farley chết một cách bất ngờ, để lại vợ góa và ba con côi với vài trăm đồng bạc vốn. Cha ngửng lên, giọng bất bình hỏi: "Cái gì?". - Dạ, ông cộng 22 độ với 24 độ, ông sẽ được là 46 độ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap