Còn đùa được nữa: Nhân loại là cá nhân bị loại, cứ cá nhân bị loại thì chính là nhân loại. Bà già vục đầu vào thùng rác. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.
Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó. Bạn đã hơi lo sự xuất hiện câu chuyện của bạn ảnh hưởng đến đám cưới này. Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.
Có điều, bạn đã ngồi im rất lâu trong những năm cấp ba và đại học. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần.
Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh. Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn.
Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết. Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người. Trong sự thiếu hiểu biết của cả hai.
Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình. Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ.
Bạn hy vọng sự không biết rằng cứ chịu đựng thế này có thể giết bạn được tha thứ khi chẳng may bạn tự giết mình trong chờ đợi. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.
Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Là tỉ mẩn, là ào ào. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực.
Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài. Không có thời gian để sửa chửa. Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…
Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác. Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe.