Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm. Đây là nguyên văn bức thư một kế toán viên gởi cho tôi: "Đuổi người làm công, không phải là một cái thú. Cũng là những tài liệu lần trước, nhưng lần này tôi biết kích thích thị giác và óc tưởng tượng của ông, mà kết quả khác xa như vậy đó! Vậy, muốn cho người ta nghe theo bạn, bạn phải làm đúng quy tắc thứ mười một: "Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của họ".
Nhưng vài hôm sau, người quản lý khách sạn kêu điện thoại bảo tôi mang mẫu bánh lại để tính giá cả. Rõ ràng tôi thấy ông ta chưa hề được người mướn nhà nào nói với ông bằng cái giọng đó. Nhưng nó có phương pháp hoàn toàn để làm mọi người yêu nó: là chính nó, nó yêu mọi người.
Nhưng hoàn cảnh nó thiệt là trái ngược. Ông muốn đi thăm các xưởng của tôi không? Ông Gaw, từ đầu đến cuối trầm trồ khen máy móc, phương pháp làm việc và giảng giải tại sao ông cho là hơn những nơi khác. ủa! Ông nói gì tới cái "lợi chung của chúng ta" đó? à! Tới bây giờ ông mới bắt đầu đặt ông vào quan điểm của tôi!.
Mới rồi, làm xong một công việc gấp, tôi gởi ông ấy coi. Như vậy người khác sẽ tự đắc lắm. Chẳng những sẽ có những kết quả bất ngờ mà như vậy lại còn vui hơn là kiếm cách tự bào chữa cho mình.
Khi George Pullman và Carnegie tranh nhau độc quyền chế tạo những toa xe lửa có giường ngủ cho một công ty hỏa xa nọ, hai bên chỉ trích lẫn nhau, đua nhau hạ giá, thành thử đều không lời. "Vậy xin ông gởi ngay cho chúng tôi những điều nên biết về chương trình và thời biểu. Sách dày 307 trang, bằng một cuốn sách đáng giá hai đồng.
Lúc đó mặt trời ở sau đám mây ló ra, tươi tỉnh cười với khách bộ hành. Ba phần tư người mà bạn gặp đều thèm muốn cảm tình, khao khát được thiên hạ hiểu mình. Tôi vẫn mong mỏi từ lâu được dịp qua đó, mà chỉ đi một lần tới Alger rồi trở về.
Nước Anh khích nộ sôi nổi. Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. - Đã hành động khéo chỗ nào? Có thể khéo hơn được không? Ra làm sao?
Tôi không ngờ ông ủ rũ, lầm lỳ như vậy, khác hẳn với trí tôi tưởng tượng. Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu.
tôi muốn có thì giờ tháo bộ máy ra xem xét nó chạy ra sao". Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé. Những đức lang quân ở Mỹ nên noi gương bà.
Nếu ngồi lâu quá năm phút thì đừng có hy vọng gì thành công hết. Nó dẹp được những làn sóng thù nghịch bao vây ông, đang muốn nhận ông xuống và làm cho một số đông thợ theo ông. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.